Nằm ngay giao lộ Yên Bái – Phạm Hồng Thái, giữa một Đà Nẵng năng động và đang lớn lên từng ngày, Trường THCS Trưng Vương khoác lên mình hình ảnh của một ngôi trường thế hệ mới — nơi mà học sinh không chỉ đến để học, mà còn để sống, để trải nghiệm và để lớn lên cùng thiên nhiên.

Không còn những khối nhà đóng kín, hành lang dài hun hút hay những khoảng sân bê tông phẳng lì, Trưng Vương xuất hiện như một mảng xanh dịu mắt, mở ra với hình ảnh thoáng rộng, nhiều lớp không gian liên kết chặt chẽ với gió trời, ánh sáng và nhịp sống xung quanh.
Từ giây phút bước vào cổng trường, người ta nhận ra sự khác biệt: mọi chi tiết kiến trúc đều được xử lý để ánh sáng tự nhiên trở thành “người dẫn đường”, để cây xanh trở thành “bạn đồng hành”, để những khoảng trống giữa các lớp học không chỉ là lối đi mà là những vùng giao thoa của cảm xúc và hơi thở. Ngôi trường mới như xóa nhòa ranh giới quen thuộc giữa lớp học – sân trường – thiên nhiên; mỗi không gian đan xen thành một tổng thể linh hoạt, mang lại năng lượng tích cực cho cả học sinh lẫn giáo viên. Hành lang không còn là nơi để “đi qua”, mà là nơi có thể ngồi lại, trò chuyện, quan sát sân trong; cầu thang không còn chỉ là khối giao thông đứng yên, mà kết nối các điểm nhìn xanh mát; lớp học không chỉ mở ra bằng cửa sổ mà còn gắn liền với những khoảng thở tự nhiên. Tất cả được tổ chức để người học luôn cảm được sự rộng rãi và thoáng đãng — yếu tố quan trọng trong môi trường khí hậu miền Trung.
Trong một thành phố đang hướng mạnh về phát triển bền vững, công trình này trở thành ví dụ điển hình cho tư duy thiết kế trường học hiện đại: quan tâm đến nhu cầu của con người trước khi xoay quanh những tiêu chuẩn hình thức. Cây xanh được đưa vào không phải để trang trí, mà để điều hòa vi khí hậu; các khoảng mở không phải để tạo cảm giác lớn, mà để học sinh có nơi nương náu khi cần sự tĩnh lặng; mặt đứng thông thoáng không phải để gây ấn tượng, mà để tận dụng gió và ánh sáng — như cách thiên nhiên hỗ trợ con người trong những ngày nắng gắt. Những chất liệu quen thuộc như bê tông, gạch, thép được xử lý tinh tế để đối thoại với cây xanh; màu sắc được tiết chế để mọi điểm nhìn đều nhẹ mắt, cân bằng và thở.

Không chỉ là một ngôi trường, Trưng Vương còn là dấu ấn đô thị. Việc tái thiết trường học ở vị trí trung tâm đã mang đến một diện mạo mới cho khu phố: trẻ trung hơn, bền vững hơn và giàu tính cộng đồng hơn. Khi người dân đi ngang, họ không nhìn thấy những bức tường cao ngăn cách, mà thấy một công trình “mở”, thân thiện và sống động — nơi giáo dục không bị tách rời khỏi đời sống. Chính sự gắn kết với cộng đồng này khiến Trưng Vương trở thành một phần của cảnh quan, chứ không phải một ốc đảo khép kín.
Sự thay đổi của Trưng Vương cũng báo hiệu một sự thay đổi lớn hơn: cách chúng ta nhìn nhận về trường học. Từ lâu, nhiều trường học được xây dựng theo lối “tiện dụng”, tối ưu diện tích nhưng bỏ quên cảm xúc và môi trường sống của người học. Trưng Vương chứng minh điều ngược lại: khi kiến trúc được đặt đúng vị trí — phục vụ con người, truyền cảm hứng, kết nối thiên nhiên — trường học trở thành một hệ sinh thái nuôi dưỡng sự phát triển toàn diện. Ở đây, học sinh không chỉ học kiến thức trong lớp, mà còn học từ không gian, từ ánh sáng, từ những lớp cây, từ cảm giác bình yên mỗi khi bước qua những khoảng sân rợp bóng.
Một ngôi trường như Trưng Vương không chỉ thay đổi trải nghiệm học tập. Nó thay đổi cách thế hệ trẻ cảm nhận thế giới: mở hơn, xanh hơn, gần gũi hơn. Và đôi khi, chính những thay đổi như vậy mới là nền tảng quan trọng nhất cho một tương lai sống bền vững và văn minh.