top of page

Tản bộ qua thiết kế triển lãm của Nissen Richards về Thế kỷ ẩn giấu của Trung Quốc

Các biểu ngữ dài ba mét và sự thay đổi ánh sáng tinh tế sẽ đưa du khách vào một cuộc hành trình kéo dài hàng thế kỷ được dẫn dắt bằng cách xác định các nhân vật trong mỗi phần nằm trong số sáu phần của triển lãm.

Nissen Richards đã thiết kế triển lãm “Thế kỷ ẩn giấu của Trung Quốc” tại Bảo tàng Anh, với các màn hình mờ giống như giấy “tương tác với bóng tối và ánh sáng”.
Triển lãm tập trung vào khoảng thời gian từ năm 1796 đến năm 1912, dẫn đến sự kết thúc hơn 2.000 năm cai trị của triều đại nhà Thanh và sự khởi đầu của nền cộng hòa Trung Quốc hiện đại. Theo Nissen Richards, khi đó là thời kỳ hỗn loạn, nó cũng là thời kỳ của sự đổi mới và sáng tạo tuyệt vời, được thúc đẩy bởi sự thay đổi về chính trị, văn hóa và công nghệ.

Một dự án nghiên cứu kéo dài bốn năm được đưa ra trước cuộc triển lãm, dự án được hỗ trợ bởi Hội đồng Nghiên cứu Nghệ thuật và Nhân văn, đồng thời được dẫn dắt bởi Bảo tàng Anh và Đại học London. Hơn 400 người từ 20 quốc gia đã làm việc trong dự án nghiên cứu và triển lãm.

Hãng phim đã tìm cách đưa nội dung của triển lãm trở nên sống động thông qua những câu chuyện của các cá nhân và mỗi phần được chỉ định nhân vật chủ chốt của riêng mình. Pippa Nissen, người đồng sáng lập studio, cho biết studio ưa chuộng một thiết kế “lột ​​xác, sạch sẽ và có kiến ​​trúc”.

Tiêu đề và tên bức tranh xuất hiện bằng tiếng Anh và các ký tự tiếng Trung Phồn thể, với phần nội dung bằng phông chữ tuân theo nguyên tắc tiếp cận/bao gồm của Bảo tàng Anh. Với phiên bản tiếng Trung, Nissen cho biết phông chữ được chọn mang lại “một cái gật đầu tinh tế cho chất lượng giống như dấu tích bút lông để lại từ chữ viết tay”.

Để tạo ra “cảm giác về địa điểm”, Nissen cho biết thêm rằng studio đã sử dụng các bức tranh phong cảnh, núi và biển, được lấy từ những hình ảnh của thời kỳ đó trong triển lãm.
“Từng tầng lớp ngôn ngữ” bắt đầu ngay trong phần giới thiệu được chiếu sáng lờ mờ, dựa trên khái niệm Trung Quốc ẩn giấu. Di chuyển sâu hơn vào bên trong, một “màn hình trong mờ, trung tính làm bằng vật liệu giống như giấy có tên là Tyvek” xuất hiện, Nissen nói, phát sáng bằng ánh sáng và đánh dấu phần đầu của chuỗi người tham gia triển lãm, với các nhân vật của nó được in bóng trên màn hình.

Dựa trên Cung điện Hoàng gia ở Bắc Kinh với “bức tường đỏ, ấm áp”, Tòa án là phần theo chủ đề đầu tiên, Nissen nói. Cô ấy mô tả nó là “một nơi rất nhẹ” với các yếu tố “đối xứng, trật tự và phân lớp”. Nissen giải thích: Đồ họa mô tả dòng thời gian của những người cai trị triều đại nhà Thanh trong khi màn hình Tyvek nhằm mục đích mang đến cho du khách “góc nhìn xuyên không gian” khi nó kể câu chuyện về Từ Hi, Thái hậu, Nissen giải thích.

Khu vực thứ hai thông qua chủ đề Quân sự. Nissen cho biết ba “mảnh tường nguyên khối” có kích thước 3 mét x 4 mét dùng để chứa các đồ vật từ trang phục quân sự và tranh vẽ đến tài liệu, tàn tích và vũ khí. Cá nhân nổi bật ở đây là một người lính tinh nhuệ, được gọi là một bannerman.

Theo Nissen, không gian “nhẹ nhàng và điềm tĩnh” tiếp theo nhằm tôn vinh vẻ đẹp và sự đổi mới “giống như xưởng vẽ của một nghệ sĩ”, vì chủ đề ở đây là Nghệ sĩ. Nó bày tỏ lòng kính trọng đối với Giang Nam, một địa điểm ở phía nam sông Dương Tử, và sáng hơn một chút so với các không gian trước đây nhờ hệ thống chiếu sáng của Beam Lighting Design, đơn vị chịu trách nhiệm chiếu sáng khắp triển lãm. Các biểu ngữ được chọn để “minh họa nét vẽ của các nghệ sĩ” trong khi cá nhân nổi bật chính là nghệ sĩ Ren Xiong, Nissen tiết lộ.

Cuộc sống hàng ngày là khu vực thứ tư và được lấy cảm hứng từ cảnh quan đường phố và nội thất của các thành phố như Thượng Hải, Ninh Ba và Thiên Tân. Câu chuyện được kể ở đây là về Lady Li, một phụ nữ thuộc tầng lớp trung lưu của thời đại, người có bức chân dung được treo giữa các vật trưng bày, cùng với bức chân dung của người chồng doanh nhân của cô. Những ma-nơ-canh bằng vải màu đen trong trang phục chiếm lĩnh phần lớn không gian này cùng với những băng rôn giăng cao mang biển hiệu cửa hàng từ thời kỳ này, từ quán mì đến thợ sửa tranh hay bán trà sữa. Nissen cho biết: “Cảm giác như thể du khách đang đứng trên đường phố và gặp gỡ các nhân vật trong tủ trưng bày, với phông nền đồ họa lớn và âm thanh xung quanh là tiếng ồn ào của đường phố phát ra xung quanh”.

Chuyển sang khu vực thứ năm theo chủ đề Global Qing, Nissen mô tả “một không gian hình tròn ấn tượng” có cửa sổ hai chiều “đem đến hình tượng Trung Quốc hướng ra thế giới”. Những bức tường màu xanh đậm ám chỉ bầu trời và cảnh biển trong khi các biểu ngữ đồ họa “lơ đãng, thanh tao” dài 3,2 mét đi theo hình tròn của phòng trưng bày. Các tủ trưng bày sâu chứa các bức tranh và đồ tạo tác, mà Nissen nói là “tất cả được chứa trong một loạt cửa sổ nhìn ra ngoài, với cửa sổ cuối cùng cũng đóng vai trò là ngưỡng dẫn đến không gian cuối cùng”. Cá nhân chủ chốt trong không gian này là thương gia giàu có Mouqua.

Phần “Cải cách” đến cách mạng minh họa những năm cuối cùng của Trung Quốc nhà Thanh và được chia thành ba phần phụ xem xét cải cách giáo dục, cải cách ngoại giao và cải cách quân sự. Trong một nỗ lực để phản ánh “thời điểm kết thúc”, Nissen cho biết hãng phim đã chọn biến khu vực này thành một khu vực tối hơn, dành nó cho nhân vật chủ chốt cuối cùng – Qiu Jin – một nhà thơ và nhà hoạt động nữ quyền đã tử vì đạo cho cuộc cách mạng.
Khi rời triển lãm, khách tham quan được nghe bài hát mà Qui Jin viết để khuyến khích phụ nữ hành động, do Dàn hợp xướng London China Philharmonic trình diễn.

Trần Thanh Huyền
bottom of page