Vào giữa tháng 10 năm 2025, Hanoi Studio Gallery chính thức khai mạc triển lãm mang tên The Collection – Trăm Năm Tiếp Nối (Hundred Years Go On), kéo dài từ ngày 12/10 đến 18/11 tại địa chỉ 23-25 Mạc Đĩnh Chi, Trúc Bạch, Ba Đình, Hà Nội. Triển lãm được tổ chức nhân dịp kỷ niệm 100 năm hình thành và phát triển của ngôi trường mỹ thuật Việt Nam — từ tiền thân Trường Mỹ thuật Đông Dương đến Trường Đại học Mỹ thuật Hà Nội hiện đại. Triển lãm không đơn thuần là sự kiện trưng bày tác phẩm, mà còn là không gian tưởng nhớ, tri ân và tiếp nối — nơi các thế hệ hoạ sĩ, nghệ sĩ điêu khắc cựu sinh viên và đang hoạt động cùng nhau kể những mảnh ký ức, những bước đi đầu tiên, những dấu ấn thời đại và sự gắn bó với mái trường người ta gọi là “cái nôi sáng tạo nghệ thuật Việt”.

Tinh thần “trăm năm tiếp nối” — tiếp biến và gắn kết
Tiêu đề “Trăm Năm Tiếp Nối” nói lên rất nhiều điều: đầu tiên là triết lý về thời gian — không chỉ nhìn về quá khứ mà khơi mở tiếp nối cho tương lai. Các tác giả tham gia triển lãm là nhiều thế hệ — từ lớp đi trước, những người gắn bó với Trường Mỹ thuật Hà Nội nhiều thập niên, đến các hoạ sĩ trẻ hiện nay — tất cả đứng cùng nhau trong một bộ sưu tập mở, như cách để nối tiếp dòng chảy sáng tạo.
Triển lãm tập hợp các tác phẩm hội hoạ và điêu khắc, đa dạng về chất liệu, phong cách và cách thể hiện. Đây không chỉ là triển lãm cá nhân mà là triển lãm “đa tác giả” với mục đích phản chiếu chân dung của mỹ thuật Việt hôm nay — vừa tôn vinh truyền thống, vừa cho thấy những hướng đi mới, những tiếng nói cá nhân trong đời sống mỹ thuật thời đại.

Những điểm nổi bật trong triển lãm
1. Sự đa dạng tác giả & phong cách
Triển lãm quy tụ khoảng 30 nghệ sĩ từ nhiều thế hệ, cả hội hoạ và điêu khắc. Họ là những gương mặt quen thuộc với công chúng mỹ thuật như Lê Anh Vân, Nguyễn Trung Tín, Phùng Quốc Trí, Trần Hoàng Sơn, Vũ Đình Tuấn, Mai Duy Minh… bên cạnh đó là các nghệ sĩ điêu khắc như Trần Trọng Tri, Thái Nhật Minh, Lê Lạng Lương, Hoàng Mai Thiệp...
Sự khác biệt giữa người đi trước và người trẻ không phải là khoảng cách mang tính “cách biệt”, mà là phổ sáng tạo — có người sử dụng sơn dầu truyền thống, có người thử nghiệm màu tự nhiên trên giấy dó, có người làm điêu khắc kim loại hiện đại, hoặc đá, hoặc kết hợp vật liệu mới.
2. Các tác phẩm mang dấu ấn thời đại & ký ức mái trường
Một yếu tố gây ấn tượng là nhiều tác phẩm có chủ đề liên quan tới mái trường, lớp học, bạn bè, thầy cô — những ký ức sâu đậm với người làm nghệ thuật. Có tranh thể hiện khung cửa lớp học xưa, ánh nắng qua cửa sổ phòng vẽ, góc sân trường vắng — như cách gửi lời nhắc nhở về nơi bắt đầu của hành trình sáng tác.
Cùng với đó, có những tác phẩm mang yếu tố thời sự — đường phố, cảnh quan đô thị, ánh sáng đêm, hình ảnh con người giữa đô thị — như cách các hoạ sĩ ghi âm nhịp sống đương đại, đặt dưới cái bóng của quá khứ để người xem so chiếu giữa “xưa” và “nay”.
3. Không gian triển lãm & cách bày đặt
Hanoi Studio Gallery đã sử dụng không gian phòng tranh một cách linh hoạt để tạo những “điểm dừng” có cảm xúc: khoảng lùi để nhìn tổng thể, khoảng gần để xem chi tiết. Với ánh sáng phù hợp, bố cục các tác phẩm được đặt để người xem không bị “bội thực” mà có thể trải nghiệm chậm rãi, từ tác phẩm nhỏ đến tác phẩm lớn, từ hai chiều đến không gian ba chiều.
Cách treo tranh có sự “liên kết” phía giữa các tác giả: tác phẩm của trường lớp trước được đặt gần tác phẩm của thế hệ sau như cách “nối mạch”, để người xem cảm nhận sự tiếp nối dòng sáng tạo. Một số tác phẩm điêu khắc được đặt ở vị trí trung tâm hoặc giữa lối đi, tạo cảm giác “đối thoại” giữa hội hoạ và điêu khắc.

Ý nghĩa & thông điệp đối với mỹ thuật Việt
Triển lãm “The Collection – Trăm Năm Tiếp Nối” có thể được xem như một “mốc nghệ thuật” trong năm 2025 đối với mỹ thuật Hà Nội và cả nước. Nó không phải là triển lãm kỷ niệm đơn thuần, mà là cơ hội để nhìn lại, để đối thoại và để đặt câu hỏi về hướng đi tiếp theo của nghệ thuật sáng tạo Việt Nam.
1. Kết nối quá khứ – hiện tại – tương lai: Triển lãm nhắc nhớ rằng mỗi nghệ sĩ trẻ đang vẽ hôm nay là người mang theo di sản của lớp trước — không phải để sao chép, mà để tiếp nhận, phản ánh và chuyển hóa.
2. Mỹ thuật là dòng chảy, không là khối đúc cứng: Triển lãm cho thấy mỹ thuật Việt không bị đóng khung trong một phong cách hay thời kỳ: có thể là truyền thống, có thể là hiện đại, có thể là thử nghiệm — nhưng luôn có tính liên tục.
3. Tôn vinh mái trường & giá trị cộng đồng sáng tạo: Trong bối cảnh nhiều mảng nghệ thuật bị thương mại hoá, việc một không gian như Hanoi Studio Gallery tổ chức triển lãm cho nhân vật “mái trường” gửi gắm một thông điệp rõ ràng: nghệ thuật cần có nơi để nhìn lại, để thể hiện lòng biết ơn, và để nuôi dưỡng cộng đồng sáng tác.
4. Khuyến khích giao lưu, thách thức sáng tạo: Khi những tác giả trẻ xuất hiện cạnh các tên tuổi đã khẳng định, khán giả thấy được sự đa chiều, sự thử nghiệm và tính mở trong nghệ thuật — điều cần thiết để mỹ thuật Việt không bị trì trệ.
