Trong một khu dân cư nhỏ ở Tokyo, ngôi nhà của một họa sĩ manga trẻ được thiết kế nh ư một chốn riêng tư để anh vừa sống, vừa nuôi dưỡng trí tưởng tượng. Trên mảnh đất hẹp, công trình mang dáng vẻ lạ mắt như một tác phẩm điêu khắc, mở ra không gian sáng tạo thoải mái giữa đời sống thường ngày.
Giữa khu dân cư yên bình của Tokyo, ngôi nhà của một họa sĩ manga trẻ hiện ra như một khối điêu khắc lạ mắt, mang vẻ đẹp mơ hồ và có phần siêu thực. Hình khối độc đáo ấy như hé lộ cá tính sáng tạo của chủ nhân: yêu sự tự do, không muốn bị bó buộc bởi những khuôn mẫu quen thuộc.
Ngôi nhà được thiết kế bởi Tan Yamanouchi & AWGL theo đúng mong muốn của chủ nhân: một không gian vừa đủ riêng tư để nuôi dưỡng những ý tưởng thầm lặng, vừa đủ rộng mở để đón nhận cộng sự và những buổi trò chuyện sáng tác. Đây là nơi anh ta sống, làm việc và cho phép trí tưởng tượng của mình trôi xa khỏi nhịp điệu thường nhật.
Những hình khối mềm, sự thay đổi cao độ và các hiệu ứng ánh sáng khiến ngôi nhà của một họa sĩ manga trở thành một không gian linh hoạt và gợi mở, nơi đời sống riêng tư và sự sáng tạo có thể cùng tồn tại.
Ngôi nhà này nổi bật giữa khu dân cư của Tokyo như một khối điêu khắc hơi hướng mơ màng, dường như thể hiện ý chí sáng tạo tự do và có phần thách thức các quy ước quen thuộc của nghệ sĩ trẻ sống tại đây.
Theo yêu cầu cụ thể của chủ nhà, dự án do Tan Yamanouchi & AWGL thiết kế đã tạo ra một môi trường sống vừa kín đáo, vừa mang tính gợi hình, đồng thời phù hợp với toàn bộ quá trình làm việc của họa sĩ:
từ giai đoạn hình thành ý tưởng, làm việc cùng cộng sự đến những buổi trao đổi với báo chí.
Công trình được xây trên một mảnh đất nhỏ, rộng 4,9 m và sâu 14,7 m. Sự hạn chế về kích thước này khiến ngôi nhà có dạng thuôn dài, mái dốc như hình “nhà kho”, và được chia thành ba tầng.
Công trình thể hiện sự đan xen giữa yếu tố quen thuộc của đời sống và những điểm nhấn mang tính đặc biệt, giữa đường nét mềm mại và chính xác, giữa sáng và tối—gợi nhắc rằng mọi quá trình sáng tạo đều được hình thành từ những yếu tố đối lập.
Khối nhà nhìn từ ngoài khá kín đáo với rất ít cửa mở, thể hiện sự giản dị và có phần tách biệt so với xung quanh. Tuy nhiên, mặt phía tây hướng ra đường lại khác hẳn: mảng tường được xử lý như một bề mặt nhựa bị tác động bởi một lực bên trong hoặc biến dạng bởi rung chấn, tạo thành một đoạn tiếp cận dẫn người đi qua đường hầm xuyên tường—một ranh giới giữa không gian sinh hoạt thường ngày và thế giới kể chuyện đặc trưng của manga.
Bên trong, chuỗi không gian mở, liên kết trực quan nhưng vẫn phân tách chức năng nhờ sự thay đổi cao độ, tạo nên một cấu trúc không gian linh hoạt:
Tầng trệt có phòng ăn cao ba tầng, phòng khách hạ thấp và khu dịch vụ.
Tầng một có xưởng vẽ cao hai tầng nhìn xuống khoảng trống trung tâm và phòng làm việc.
Tầng hai là khu vực riêng tư.
Một khoảng sân trong hai tầng đưa ánh sáng tự nhiên vào giữa nhà, tạo nên sự tương phản rõ rệt với bầu không khí trầm và hướng nội của không gian, nơi bề mặt gỗ sậm nổi bật trên nền tường trắng tinh.